Xem thêm

4 Tính Chất Đặc Biệt Của Lập Trình Hướng Đối Tượng Trong Java

Huy Erick
Lập trình hướng đối tượng là một khái niệm quan trọng trong việc phát triển phần mềm hiện đại. Với Java, ngôn ngữ lập trình mạnh mẽ và phổ biến, chúng ta có thể tận...

lập trình hướng đối tượng là một khái niệm quan trọng trong việc phát triển phần mềm hiện đại. Với Java, ngôn ngữ lập trình mạnh mẽ và phổ biến, chúng ta có thể tận dụng tốt các tính chất đặc biệt của lập trình hướng đối tượng. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về 4 tính chất quan trọng trong lập trình hướng đối tượng trong Java.

Tính Đóng Gói (Encapsulation) và Che Giấu Thông Tin (Information Hiding)

Tính đóng gói và che giấu thông tin là tính chất quan trọng trong lập trình hướng đối tượng. Nó đảm bảo rằng trạng thái của đối tượng được bảo vệ và không thể truy cập từ code bên ngoài. Trong Java, tính đóng gói được thể hiện thông qua phạm vi truy cập, và các lớp có thể được gom chung lại thành package. Việc này giúp đảm bảo tính toàn vẹn và bảo mật của đối tượng.

Ví dụ: Một ví dụ đơn giản về tính đóng gói và che giấu thông tin trong Java có thể là một lớp Employee chứa thông tin về một nhân viên. Các trường thông tin như tên, tuổi, và lương có thể được bảo vệ và chỉ có thể truy cập thông qua các phương thức getter và setter của lớp.

Tính Kế Thừa (Inheritance)

Tính kế thừa cho phép ta xây dựng một lớp mới dựa trên các định nghĩa của một lớp đã có. Lớp đã có được gọi là lớp Cha, và lớp mới phát sinh từ lớp Cha được gọi là lớp Con. Lớp Con có thể kế thừa tất cả các thành phần của lớp Cha mà không cần định nghĩa lại.

Ví dụ: Một ví dụ về tính kế thừa trong Java là lớp Shape. Lớp này có các thuộc tính như màu sắc và độ dày và các phương thức như tính diện tích và chu vi. Từ lớp Shape, chúng ta có thể tạo ra các lớp con như RectangleCircle, mà có thể kế thừa các thuộc tính và phương thức của lớp Cha.

Tính Đa Hình (Polymorphism)

Tính đa hình là khả năng thực hiện một tác vụ theo nhiều cách khác nhau. Trong lập trình hướng đối tượng, tính đa hình thường được thể hiện qua việc gọi phương thức của đối tượng. Các phương thức trong các lớp con có thể giống nhau về tên và kiểu, nhưng cách xử lý luồng có thể khác nhau. Tính đa hình giúp chương trình linh hoạt và dễ dàng mở rộng.

Ví dụ: Trong Java, chúng ta có thể sử dụng nạp chồng phương thức (method overloading) và ghi đè phương thức (method overriding) để thể hiện tính đa hình. Việc này cho phép chúng ta gọi một phương thức của đối tượng mà không cần biết chính xác đối tượng đó là gì, và phương thức sẽ được chọn vào thời điểm thực thi.

Tính Trừu Tượng (Abstraction)

Tính trừu tượng là một khái niệm quan trọng trong lập trình hướng đối tượng. Nó cho phép ẩn các chi tiết trình triển khai và chỉ hiển thị tính năng tới người dùng. Tính trừu tượng giúp chúng ta tập trung vào cốt lõi của đối tượng mà không cần quan tâm tới cách thức triển khai.

Ví dụ: Trong Java, chúng ta có thể sử dụng abstract class và abstract interface để thể hiện tính trừu tượng. Các class và interface trừu tượng chỉ định các phương thức cần thiết mà không định nghĩa cụ thể cách thức triển khai. Điều này giúp chúng ta tách biệt giữa giao diện người dùng và cách thức xử lý.

Với 4 tính chất của lập trình hướng đối tượng trong Java, chúng ta có thể tận dụng tối đa sức mạnh của ngôn ngữ này để xây dựng những ứng dụng hiệu quả và dễ bảo trì.

4 tính chất của lập trình hướng đối tượng trong Java

Các tính chất của lập trình hướng đối tượng được minh họa qua ví dụ trên:

  • Tạo abstract class Animal có phương thức sayHello. Abstract class này thể hiện tính trừu tượng, định nghĩa rằng tất cả các con vật đều có phương thức sayHello.
  • Tạo 2 lớp CatDog kế thừa từ Animal. Khi khởi tạo chúng, chúng sẽ có tên và override phương thức sayHello để chào hỏi theo cách riêng của chúng. Điều này thể hiện tính đóng gói và tính thừa kế.
  • Tạo lớp Zoo để quản lí nhiều Animal, có phương thức addremove để thêm và bớt các Animal, và phương thức showListAnimal để gọi sayHello của tất cả đối tượng. Điều này thể hiện tính đa hình.

Với các tính chất đặc biệt này, lập trình hướng đối tượng trong Java trở nên linh hoạt, dễ hiểu và dễ bảo trì.

Ảnh: 4 tính chất của lập trình hướng đối tượng trong Java

4 tính chất của lập trình hướng đối tượng trong Java

Nguồn: Bài viết gốc

1